Chúa Giêsu cầm bánh không để ăn một mình...



Bài chia sẻ của Đức Thánh Cha Phanxicô trong buổi đọc kinh Truyền Tin, sáng Chúa nhật, lễ Mình Máu Chúa Kitô tại Vatican

Anh chị em thân mến

Hôm nay tại Ý và một số quốc gia khác cử hành trọng thể lễ Mình Máu Chúa. Tin mừng của phụng vụ hôm nay kể lại bữa Tiệc Ly (Mc 14, 12-16), trong đó Chúa thực hiện cử chỉ hiến trao: thực vậy, nơi tấm bánh bị bẻ ra và trong chén rượu được trao cho các môn đệ, đó là chính Ngài, tự hiến cho toàn thể nhân loại và tặng ban chính mình vì sự sống của thế gian.

Trong cử chỉ bẻ bánh của Chúa Giêsu, có một khía cạnh quan trọng mà Tin mừng nhấn mạnh bằng những từ “trao cho họ” (c. 22). Chúng ta hãy ghi nhớ những lời này trong lòng: Người trao cho họ. Thật vậy, Bí tích Thánh thể trước hết nhắc lại cho chúng ta chiều kích của ân ban. Chúa Giêsu cầm bánh không để ăn một mình, nhưng để bẻ ra và trao cho các môn đệ, qua đó Ngài mạc khải căn tính và sứ mạng của mình. Ngài không giữ sự sống cho riêng mình, nhưng trao ban nó cho chúng ta; Ngài không xem việc mình giống như Thiên Chúa là một kho tàng phải giữ chặt, nhưng đã trút bỏ vinh quang để chia sẻ thân phận của chúng ta và đưa chúng ta bước vào sự sống đời đời (x. Phil 2, 1-11). Trọn cuộc sống của Chúa Giêsu đã trở nên một món quà. Chúng ta hãy nhớ điều này: trọn cuộc sống của Chúa Giêsu là một món quà.

Do đó, chúng ta hiểu rằng việc cử hành Thánh thể và rước Bánh này, như chúng ta thường cử hành vào ngày Chúa nhật, không phải là một hành động thờ phượng tách rời khỏi cuộc sống hay một khoảnh khắc của sự an ủi cá nhân. Chúng ta phải luôn nhắc nhở mình rằng, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, bẻ ra và trao cho các môn đệ, do đó, sự hiệp thông với Ngài đem lại cho chúng ta khả năng trở thành tấm bánh được bẻ ra cho người khác, khả năng chia sẻ điều chúng ta đang có và đang là. Thánh Leon Magno nói rằng: “Sự tham dự của chúng ta vào thân mình và máu Chúa Kitô không nhằm mục đích nào khác ngoài việc làm cho chúng ta trở thành những gì chúng ta ăn" (Bài Giảng XII về Sự Thương Khó, 7).

Anh chị em thân mến, đây là những gì chúng ta được mời gọi: trở thành những gì chúng ta ăn, trở thành “thánh thể”, tức là những người không còn sống cho chính mình nữa (x. Rm 14,7), trong luận lý của sự chiếm hữu và tiêu dùng, mà biết biến cuộc sống của mình thành món quà cho người khác. Nhờ Thánh Thể, chúng ta trở thành các ngôn sứ, những người xây dựng thế giới mới: khi chúng ta vượt trên sự ích kỷ và chúng ta mở lòng ra cho tình yêu, khi chúng ta vun đắp mối dây huynh đệ, khi chúng ta thông phần vào những đau khổ của anh chị em và khi chúng ta chia sẻ bánh và tài nguyên cho những ai đang túng thiếu, khi chúng ta dâng hiến tài năng của mình cho mọi người, lúc đó chúng ta đang bẻ tấm bánh cuộc đời mình giống như Chúa Giêsu.

Anh chị em thân mến, vậy chúng ta hãy tự hỏi: Tôi đang nắm giữ cuộc sống này cho riêng mình tôi hay tôi đang trao tặng nó như Chúa Giêsu? Tôi có hy sinh vì người khác hay khép mình trong cái tôi nhỏ bé của mình? Và, trong những cảnh huống hàng ngày, tôi có biết chia sẻ hay tôi mãi đi tìm lợi ích cho riêng mình?

Xin Đức Trinh Nữ Maria, người đã đón nhận Chúa Giêsu, Bánh từ Trời xuống, và đã hiến dâng hoàn toàn cho Chúa, giúp chúng ta cũng biết trở thành món quà của tình yêu, hiệp nhất với Chúa Giêsu Thánh Thể.

G. Võ Tá Hoàng
Mới hơn Cũ hơn