Đố mày

ĐỐ MẦY

(Hay “Câu chuyện Giáng sinh” của hai bạn rượu)



Đố mầy đêm ấy Giáng Sinh,
Ở đâu sứ điệp hoà bình vang lên?
Dễ òm, đồng vắng Bê-lem,
Sứ thần hiển báo mấy tên mục đồng.

Đố mầy Dân Chúa ngóng trông,
Mà khi Chúa đến lại không mấy người ?
Dễ òm, dân mãi ăn chơi,
Bận tiền, bận đất… giờ đâu gặp Người.

Đố mầy phố xá ngàn nơi,
Chúa sinh nhằm chỗ tả tơi hang lừa?
Dễ òm, Chúa dạy ngàn xưa,
Khó nghèo phải chọn sớm trưa thực hành.

Đố mầy, sao vẫn chiến tranh,
Chúa là Hoàng Tử hoà bình giáng sinh ?
Dễ òm, nhân thế rẻ khinh,
Đâu thèm tin Đấng Uy linh vào đời.

Đố mầy phận Đức Chúa Trời,
Bỗng dưng xuống thế làm người như ai ?
Dễ òm, Thiên Chúa Ngôi Hai,
Trọn vâng thánh ý trọn bài ái nhân.

Đố mầy mấy kẻ xa gần,
Tin yêu đón nhận kỷ phần Giáng Sinh ?
Dễ òm, những kẻ hy sinh,
Yêu thương, tha thứ, quên mình, vị tha…

Đố mầy dân Mỹ, dân Nga…
Đều tin có Chúa sao ra nỗi nầy ?
Dễ òm, tin cách bầy hầy,
Lại thêm lãnh tụ mang đầy kiêu căng.

Đố mầy ông Tập, ông Putin…
Ông Kim Giông Ủn… mừng Giáng Sinh thế nào ?
Dễ òm, miệng nhấp rượu đào,
Tay ôm hoả tiển ào ào phóng ra.

Đố mầy người mẫu, đại gia…
Bí thư, chủ tịch, đại ca… mừng gì ?
Dễ òm, cũng như mọi khi,
Rượu bia đú đởn… rồi thì “tăng hai” !

Đố mầy thế giới hôm nay,
Chiến tranh lại tiếp diễn hay hoà bình ?
Dễ òm, sứ điệp Giáng Sinh,
Hoà bình dưới thế khi tình lên ngôi…

Sơn Ca Linh (21.12.2022)

Mới hơn Cũ hơn